TRUNG THU YÊU THƯƠNG 2022
Hành trình sưu tập nụ cười
Người ta thường nói, một nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ. Tôi cũng từng nghe như vậy, từng mơ hồ hình dung và dần dần mới Hiểu. ^^
Tôi, xuất phát đâu đó tầm 4h sáng, tôi xông xáo khuân bốc vác những món quà nhỏ lên xe, tôi thấy Bác Tài Xế này thật kì, chả quen chả biết mà làm như chung đội tự khi nào, mỗi giọt mồ hôi, tôi cười một lần.
Tôi, tới cantavil quận 2 tầm 6h kém chút xíu, nhanh lẹ leo lên xe ngồi như thể xe của bố mình vậy, tôi đợi thêm 2 người cuối, vì biết, 2 người đó rồi sẽ mang lại 2000 nụ cười nữa.
Tôi, lên xe tôi cũng hơi đói và buồn ngủ, thế là làm nhẹ cái bánh bao, bánh mì, rẹc rẹc làm chai nước suối.
Rồi cũng giống như người khác, tôi ngủ luôn, tiện thể ngáy vài tiếng, cho mọi người cười chơi ^^.
Tôi thấy thân thuộc, nhưng lại chẳng quen. Gương mặt lạ lẫm từng người bước lên giới thiệu, thấy có người đẹp, có người cao, có người bụng bự. Tuy lạ, nhưng lại thân thuộc thân thương.
Tôi. Anh Khang trưởng nhóm Vietnamsmile nói, tôi nghe cũng được 3-4 phần, tới đoạn ảnh nói về Team, về Sứ mệnh, về hành trình đi sưu tập nụ cười; nói thật hình như tôi bị xúc động, cũng đúng tôi từ ngoài Hà Nội vào, Từ Quy Nhơn vào, rồi sắp cho mình thời gian cũng là vì niềm tin đó.
Tôi, bữa trưa an yên. Những món ăn chay được quý Chùa chiêu đãi thật là thịnh soạn và an yên. Miếng măng, đậu hủ, đậu ve, mít kho có vị của bình tâm, an yên, nhẹ nhàng. Tôi làm cái hết 3 4 chén.
Tôi, 3 năm rồi, 5 năm rồi, lần đầu tiên.. tôi được nghe tiếng các bạn nhỏ, hô cùng nhau ơiiiiiii to đến vậy.
Tôi biết ngày hội trung thu đã bắt đầu sau tiếng “ơi” đó.
Tôi thấy hàng loạt cánh tay giơ lên giơ xuống, trùng trùng điệp điệp.
Tôi thấy nụ cươi nhiều tá lả, tôi đi lượm lia lịa, tay vừa gom, tim vừa hốt… tôi om được cả mớ luôn.
Thế là tôi la hết, tôi gói chuyển quà, tôi cắt dây, tôi phát quà, tôi hát một bài tặng các bạn nhỏ.
Tôi, tôi tìm mãi mới thấy một nhóm đúng ý mình, sáng giờ tôi thấy ai cũng đi tìm nụ cười, riêng tôi, thêm việc quay chụp lại nụ cười.
Tôi nói rồi: “cho là cho” chứ không phải cho để nhận.
Tôi, nghe anh Khang nói trên trời dưới đất, không biết tôi hiểu được mấy phần. Chỉ còn nhớ có vài câu.
Đi như thế này đơn giản là đi chơi.
Ở nơi đó chưa chắc là họ không hạnh phúc.
Đi là bỏ địa vị, chức vụ, quyền lực, sân si ra một bên hết.
Đi để thưởng thức đặc sản.
Và..
Đi để sưu tập những nụ cười.
10/9/2022
Giang